Một ngày mùa thu. Ta thức z trên chiếc giường thân yêu với ươc muôn trở về quá khứ. Muốn nhớ lại thưở cúng cơm thơ dại, muốn có lại những gì đã đánh mất... Một chút nhớ đưa ta về với ngày xưa. ta tự hỏi ta đánh mất gì và có được gì? Ngày hôm qua ta còn đương trẻ sao hôm nay đã vội già đi. Ngày hôm qua ta còn thơ dại mà hôm nay đã vội lớn lên... Ngày hôm qua ta nhận ra ta đã yêu sao chưa nói đã vội chia xa. Có nhiều điếu ta còn chưa nói, có nhiều điều chưa thổ lộ cùng ai, co nhiều thứ còn chưa kịp làm, và nhiều nhiều thứ bị bỏ lại sao lưng. Ta nuối tiếc những gì đã qua, muốn quay lại quá khứ một lần nữa. Ta nghe đâu đây giai điệu bài hát Yesterday one more. Cho ta xin một vé vế ngày xưa... nhưng tuổi trẻ chẳng 2 lần thấm lại, thời gian kia chẳng trở lại hai lần. Và nuối tiếc vẫn chỉ là nuối tiếc. Tiếng thở dài " come back to the past" _ cho tôi xin một vé về ngày xưa.