- Ngày 26-6-2001, Tòa án Nhân dân huyện Cai Lậy (Tiền Giang) thụ lý vụ án ly hôn giữa ông T.L. và bà M.L. (Cai Lậy) và giao cho thẩm phán Đinh Xuân Tùng giải quyết. Mặc dù vụ án chưa được xét xử, nhưng vì ông T.L. muốn cưới vợ mới nên “nhờ” ông Tùng viết tay giấy xác nhận ly hôn để làm tin, tuy vậy vợ mới của ông T.L. không đồng ý.
Ngày 20-8-2003, ông Tùng lại tự soạn quyết định khống công nhận ly hôn rồitự ký tên, đóng dấu và giao cho ông T.L. Nhờ đó, ông T.L. lấy được vợ mới trong khi chưa ly hôn với vợ cũ. Nhưng sự việc đã bị tố giác, ngày 20-10- 2009, Tòa án Nhân dân tỉnh Tiền Giang đưa bị cáo Tùng ra xét xử.
Thẩm phán Huệ: “Anh” cho biết tại sao lại có hành động viết tay giấy xác nhận quyết định ly hôn, trong khi sự việc chưa được giải quyết xong?
Bị cáo Tùng (tay đút túi quần): Thì “tôi” thấy vợ chồng ông T.L. cũng không còn tình cảm nữa, lại muốn ly dị nhau lâu rồi. Mà lúc đó ông ta cũng muốn lấy vợ gấp, nên tôi mới linh động để “giúp” người ta thôi.
- “Anh” là đại diện của pháp luật sao có thể làm ăn hồ đồ như vậy?
- (Tay chống nạnh) “Tôi” thấy như vậy chả có gì là hồ đồ cả. (Lúc này chuông điện thoại của thẩm phán reo).
- Chờ tôi tí nhé! Tôi nghe điện thoại chút xíu rồi ta xử tiếp. (Nói rồi cúi xuống gầm bàn nghe điện thoại).
... 3 phút sau:
-_ Nào ta tiếp tục. “Anh” vừa nói cái gì ấy nhỉ? À, đúng rồi. “Anh” làm như vậy rõ ràng là hồ đồ. Thẩm phán ai lại làm thế...
- Thì “tôi” nghĩ đằng nào họ chả bỏ nhau. Mình có ký quyết định cho họ sớm hay muộn cũng thế cả.
- Cũng phải, để “tôi” nghĩ xem nào... Công tố viên lên tiếng:
-Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đề nghị xử phạt bị cáo Đinh Xuân Tùng từ 6 đến 12 tháng tù cho hưởng án treo, và cấm hành nghề 5 năm, vì đây là vụ việc nghiêm trọng theo điều 296, Bộ luật Hình sự. Thẩm phán: Tòathấy vụ việc này làm gì nghiêm trọng đến mức ấy. Tòa xử bị cáo Tùng “miễn trách nhiệm hình sự và cấm đảm nhiệm chức vụ 1 năm”.
Mọi người tham dự phiên tòa khi ra về ai cũng đặt cho mình dấu hỏi to đùng, nhưng phải hỏi... đầu gối may ra mới ra nhẽ.